Luận giải mười câu hỏi cho vụ Đồng Tâm của đám dân chủ cuội
Ngày 08/9/2020, trên trang facebook cá nhân của mình, Dương Quốc Chính và đám dân chủ cuội đăng đàn xuyên tạc, bóp méo sự thật về bản chất vụ án giết người, chống người thi hành công vụ tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội.
Chúng đặt ra 10 câu hỏi nhưng bản chất thật sự của việc này là vu cáo chính quyền và công an Hà Nội trong vụ việc ở Đồng Tâm. Lão chăn bò có đôi lời gọi là vừa trả lời cho 10 câu hỏi của Dương Quốc Chính, vừa khai trí cho hắn ta:
Câu hỏi 1. Dân Đồng Tâm không phải khủng bố (như cáo trạng đã nêu), không giam giữ con tin, không phạm tội nghiêm trọng, thì Tổ công tác huy động hàng ngàn cảnh sát đến khu vực nhà của “Tổ Đồng Thuận” (chứ không phải chỗ tranh chấp đất) làm gì lúc rạng sáng ?
Trả lời: Ngay từ đầu tháng 12/2019, “Tổ Đồng Thuận” đã gom tiền để mua sắm, tàng trữ vũ khí giết người như tuýp sắt, dao phóng lợn, bom xăng và cả lưu đạn, bàn bạc các phương án để tấn công lực lượng chức năng.
Tại các cuộc họp từ ngày 6-1 đến 8-1, Kình đã chỉ đạo “chỉ cần giết được 3 thằng là chúng nó chạy hết”, “nếu đất chưa làm rõ, kẻ nào mà nhảy vào cướp đất thì sẽ cho trắng lưng ngửa bụng”.
Chúng tổ chức các phương án để tấn công người thực thi công vụ, gây mất an ninh trật tự ngay tại thôn Hoành (nhà của các đối tượng thuộc “Tổ Đồng Thuận”) chứ không phải là cánh đồng Sênh; vậy nên lực lượng chức năng có nhiệm vụ bảo vệ sự bình yên của nhân dân, tiếp cận nhà các đối tượng để ngăn chặn những hành vi trái pháp luật là hoàn toàn chính xác.
Câu hỏi 2. Khi “Tổ Đồng Thuận” không đe dọa tính mạng người khác, chỉ cố thủ trong nhà và chống lại Tổ công tác (nếu họ tấn công) bằng vũ khí thô sơ và lựu đạn xịt (tự chế, không phải vũ khí quân dụng), thì tại sao phải đột kích ngay lúc rạng sáng? Tại sao không bao vây, cắt điện nước, ném lựu đạn hơi cay và chờ đến khi họ buộc phải đầu hàng?
Trả lời: Dương Quốc Chính chỉ là anh kiến trúc sư nên có nhãn quan thật sự rất mơ hồ, non kém; từ nhận thức kém dẫn đến nói và viết sai lệch. Này nhé! Lê Đình Kình, Lê Đình Công và Bùi Viết Hiểu… đã lên mạng công khai là đã chuẩn bị đầy đủ vũ khí để sẵn sàng giết người, như lời của Lê Đình Công thì hắn “sẽ không nhìn mặt nhân dân cả nước” nếu không giết được những người thực thi công vụ.
Vậy, nếu không tiếp cận nơi ở của chúng thì ai có thể nắm chắc là chúng chỉ có những “vũ khí thô sơ và lựu đạn xịt (tự chế, không phải vũ khí quân dụng)” hay là còn có cả lựu đạn và các loại vũ khí có tính sát thương cao khác.
Và khi chúng chưa ra tay thì lực lượng chức năng chỉ có thể áp sát, tiếp cận, nắm tình hình để chủ động ngăn chặn chứ không thể ném lựu đạn cay hay cúp điện nước. Nếu làm thế thì đám dân chủ của các người lại được dịp lu loa lên là “cán bộ tấn công, giết dân”.
Việc tiếp cận lúc nửa đêm hay bất kỳ lúc nào là nhiệm vụ của lực lượng công an, họ có trách nhiệm bảo vệ nhân dân Đồng Tâm và đơn vị đang xây tường rào tại Sân bay Miếu Môn trước tuyên bố sẽ tấn công của “Tổ Đồng Thuận” vào sáng 09/1.
Câu hỏi 3. Tại sao trung tá, trung đoàn phó CSCĐ (là lãnh đạo Tổ công tác) và 1 cảnh sát PCCC lại phải đột kích, để bị ngã hố, trong khi thông thường họ phải ở tuyến sau?
Trả lời: Trong một tổ chức thì việc phân công ai đảm nhiệm việc gì, ai đi trước, đi sau… là quyền của người chỉ huy, can chi phải hỏi cho lắm!
Câu hỏi 4. Tại sao buộc phải bắn chết ông Kình, 1 ông già què chân, đứng không vững? Ông ấy không thể đe dọa tính mạng ai, nếu không tấn công manh động 1 cách không cần thiết. Không khó để chờ ông ấy ngất vì hơi cay.
Trả lời: Trước khi lực lượng chức năng tiêu diệt Kình thì hắn đã chỉ đạo “Tổ Đồng Thuận” giết hại 03 chiến sĩ rất dã man; cần thiết phải tiêu diệt Kình để hắn không gây thêm tội ác, với lại trên tay Kình đang cầm lựu đạn, sẵn sàng cho nổ tung. Tiếc là chúng ta đã quá nhân từ, tiêu diệt Kình quá muộn!
Câu hỏi 5. Tại sao 3 CA bị thiêu chết trong vòng ít nhất là 20 phút mà không có dấu hiệu được đồng đội giải cứu? Bị can có khai là có tiếng kêu cứu của họ (họ có bộ đàm).
Câu hỏi 6. Tại sao bị can Chức có thể từ tốn, nhẩn nha đổ xăng ra chậu để thiêu CA trong vòng 20 phút ở vị trí trống trải trên mái nhà mà không bị tiêu diệt? Khi khai trước tòa thì ông Chức không nhận hành vi đổ xăng ra chậu để đốt (theo báo Tiền Phong).
Trả lời: Theo bản Cáo trạng của Viện Kiểm sát số 241/CT-VKS-P2 ngày 24/6/2020 trên cơ sở các chứng cứ của vụ án và lời khai của các bị cáo tại cơ quan điều tra cũng như việc nhận tội trước Tòa án trong ngày 08/9/2020 thì sau khi phát hiện các đối tượng sát hại 3 chiến sĩ công an thì lực lượng chức năng đã tiếp cận hiện trường, nổ súng ngăn chặn (Lê Đình Chức bị thương ở đầu và Lê Đình Uy bị thương ở tay), Chức và Uy tẩu thoát chứ không phải lực lượng chức năng không ứng cứu.
Câu hỏi 7. 3 CA phải lần lượt nhảy qua hố, nhưng đều bị rơi xuống hố với cùng 1 lý do là bị can Chức chọc dao từ trên xuống. Hố này rất hẹp, nên kể cả bị đâm từ trên, cũng khó mà bị rụng xuống hố. Lưu ý là CSCĐ có mũ bảo hiểm che được cổ và mặc áo giáp, rất khó bị thương nặng khi bị chọc dao từ trên xuống (thường đâm vào đầu và vai).
Trả lời: Khi 3 chiến sĩ công an di chuyển từ mái nhà Hợi để sang mái nhà của Lê Đình Chức thì lập tức bị Chức dùng tuýp sắt gắn dao phóng lợn để đâm, các đối tượng khác dùng gạch đá, bom xăng ném vào 3 chiến sĩ chứ không phải là nhảy qua hố nhưng rơi xuống hố như lời Dương Quốc Chính nói.
Theo phản xạ tự nhiên thì khi một người trèo qua cửa sổ của nhà này để trèo lên mái nhà khác, khoảng cách giữa nhà Hợi và nhà Chức là cái hố 0,76 x 1,45m và bị tấn công bằng nhiều vật khác nhau, từ nhiều hướng khi đang cố trèo lên mái nhà, chỉ có thể là nhảy về phía sau; tuy nhiên, trường hợp họ đã bị thương rất nặng thì sức lực không còn đủ để nhảy qua cái hố đó và rơi xuống hố ngay cạnh mái nhà Chức là điều hoàn toàn dễ hiểu. Dương Quốc Chính thử nói xem, nếu như ông trúng một dao thì có còn nhảy qua được hố hay là rơi ngay xuống hố?
Mũ bảo hiểm chỉ bảo vệ được phần đầu, trong khi các chiến sĩ trèo lên mái nhà, hai tay phải bám vào mái để lên, vậy nên khi Chức dùng dao đâm liên tục thì liệu họ có còn khả năng tránh đòn, liệu có còn khả năng dùng mũ bảo hiểm để bảo vệ toàn bộ cơ thể?
Đó là chưa kể đến việc các đối tượng khác ở cự li gần dùng gạch đá, bom xăng ném thẳng vào người họ, trong khi họ không có khả năng chống đỡ (clip mà An ninh TV vừa cung cấp ghi lại rõ việc các đối tượng dùng dao phóng lợn đâm liên tục, và dùng gạch đá, bom xăng ném vào các chiến sĩ). Vậy họ không rơi xuống hố thì rơi vào đâu?
Câu hỏi 8. Cáo trạng bỏ qua chi tiết ông Hiểu bị thương. Kết luận điều tra của CA thì có nói đến bị thương nhẹ nhưng không nêu lý do. Thực tế ông Hiểu khai với LS là bị bắn. Với vết thương hiện có của ông thì không khó điều tra nguyên nhân bị thương.
Trả lời: Ông Hiểu và Lê Đình Kình là những kẻ trực tiếp chỉ huy tấn công lực lượng chức năng, nhưng ông ta không hề bị lực lượng chức năng bắn, nếu muốn tiêu diệt ông ta thì liệu khoảng cách từ 2-5m ông ta có còn sống? Vậy nên, nói ông Hiểu bị bắn là nói phét.
Câu hỏi 9. Tại sao tất cả các lựu đạn đều xịt? Có chắc rằng chúng đều do “Tổ Đồng Thuận” mua và ném ra? Hiện không tìm được người bán lựu đạn cho họ!
Trả lời: Lựu đạn mua ở đâu thì chỉ Lê Đình Kình mới là người hiểu rõ nhất, tại sao chỉ hỏi là mua ở đâu mà không tính toán đến khả năng là Lê Đình Kình đã tàng trữ vũ khí, vật liệu nổ trái phép từ trước đó rất nhiều năm.
Hỏi là vì sao cả 3 quả lựu đạn đều không nổ ư? Có thể là do Kình tàng trữ đã lâu lại không biết bảo quản nên không nổ, đó là về mặt khoa học; còn nói về tín ngưỡng thì có lẽ là do ông trời có mắt nên không để chúng giết hại thêm nhiều chiến sĩ nữa.
Câu hỏi 10. Có mâu thuẫn về số vết đạn và hướng bắn ông Kình giữa cáo trạng và thực tế tử thi kèm lời khai của ông Hiểu (chứng kiến ông Kình bị bắn). Cáo trạng cho rằng CA bắn ông Kình từ phía sau. Vết đạn cho thấy chiều ngược lại. Mình chưa đọc biên bản pháp y khi mổ xác ông Kình. Tại sao lại có sự sai lệch như vậy?
Trả lời: Này Dương Quốc Chính! Đạn bắn ra từ phía trước hay phía sau thì chỉ có cơ quan chức năng mổ, khám nghiệm tử thi thì mới kết luận được chứ không thể nói theo cảm tính.
Kết luận: Vụ án Đồng Tâm đã đưa ra xét xử công khai, trong 2,5 ngày đầu, các bị cáo đã nhận tội trên cơ sở những bằng chứng không thể chối cãi, họ cúi đầu xin lỗi các gia đình và mong muốn nhận sự khoan hồng của pháp luật.
Không một ai trong số họ “kêu oan”, vậy tại sao những kẻ như Dương Quốc Chính lại cố đấm ăn xôi, kêu oan cho những kẻ giết người man rợ hơn cả thời Trung cổ? Lương tâm của ngươi ở đâu hay chỉ vì vài đồng tiền lẻ từ Việt Tân và các tổ chức phản động ở hải ngoại để bán rẻ linh hồn cho ác quỷ? Dương Quốc Chính, ngươi là giống vô loài./.
Không có nhận xét nào